"Khóa học dù lượn đầu tiên của tôi" - Nhật ký của Phi công Nguyễn Việt Hà. Câu chuyện là tư liệu quý về những ngày đầu dù lượn tại Việt Nam, với những con người có chung niềm đam mê mạo hiểm với bầu trời...
My very first steps to paragliding at Da Lat, Vietnam on August 1996.
Tháng 3/1996, tôi bị cuốn hút bới một bài báo nói về khóa học dù lượncủa công cty SIKICO - ACTION mở trên Đà Lạt khi đang làm việc tại TP Hồ Chí Minh. Tôi lập tức liên lạc với SIKICO hỏi các thông tin và lập kế hoạch tham gia. Khóa học trong 1 tuần (gần chục người chỉ để huấn luyện 1 mìnhtôi :P đã để lại những kỷ niệm vui buồn khó quên và cũng mang đến cho tôi một môn chơi mà đến bây giờ đã trở thành một phần cuộc sống của tôi. Những hình ảnh này được đăng để tri ân các anh Phiếm, anh Trung, anh Hùng và tưởng nhớ anh Vinh, người đã mất trong 1 tai nạn khi vượt thác.
Theo kế hoạch tôi sẽ được huấn luyện bởi HLV người Pháp Didier Rexach. Đây là 1 trong 2 người Pháp đã mang môn dù lượn đến Việt Nam năm 1994. Nhưng tôi lên Đà Lạt đúng dịp HLV này về nước nên lỡ mất cơ hội
Ngày tập mặt đất đầu tiên sau buổi học lý thuyết. Địa điểm trên đỉnh một quả đồi thấp. Vì gió rất mạnh (>7m.s) nên các anh cho tôi đeo thêm 1 bộ đai leo núi buộc vào dây có 3-4 người giữ để tập dựng dù, như kiểu thả diều:P Mãi sau này khi học lại với các HLV nước ngoài tôi mới biết cách này quá nguy hiểm và không đúng phương pháp
Người đứng phía sau là anh Vinh, người nghe nói trước là lính dù của quân đội VNCH. Người giữ dây sát tôi là anh Hùng - người trẻ nhất trong 3 HLV, đã gặp sự cố chấn thương cổ chân vào ngày cuối cùng của đợt huấn luyện và phải chia tay với thể thao.
Gió rất mạnh nên dù nhấc cả tôi và các những người giữ dây lên lủng lẳng 1 xâu. Đầu dây kia được neo vào 1 gốc thông cụt nên tôi bị đai leo núi nghiến mạnh vào vai đau điếng
Có lúc dù bị lock-out, quật mạnh tôi xuống đất văng cả kính cận ...
Ngày hôm sau tôi được các anh cho tập airborne đồi thấp, bay là là cách mặt đất 1-2m.
Địa điểm có vẻ khá gần núi Langbiang!
Được airborne nên rất phởn, nhất là lại đc dùng mũ bảo hiểm cho paramotor nữa:)
Và cũng đến những chuyến bay cao đầu tiên. Điểm đáp là lưng chừng 1 sườn núi, phía dưới khe núi sâu hun hút toàn cây thông khô chọc lên tua tủa. Các anh HLV dặn nếu cao quá không đáp được xuống sườn núi thì bay qua khe núi sang khu làng của người dân tộc thiểu số bên kia thung lũng luôn. Rồi tìm đường đi về hoặc các anh chạy honda sang đón, cùng lắm là mất hơn ... nửa ngày thôi :)
Những chuyến bay cao đầu tiên cũng có chút hồi hộp, nhưng ấn tượng cũng không quá mạnh. Có thể vì cảm giác khi bay dù khá êm đềm
Có ngày được mặc bộ áo liền quần chuyên dụng (combinaison) ....
... dù mầu sắc cũng sặc sỡ hơn.
Ngày cuối, cất cánh ở đỉnh cao nhất. Dù hồi đó có mỗi 2 riser, nên mình cũng chẳng được học big-ears, b-stall gì sất :)
Chuyến đầu thành công tốt đẹp, leo lên để bay chuyến 2.
Anh Phiếm, người có kinh nghiệm nhất trong 3 HLV
Sau chuyến 2 gặp sự cố stall của tôi, dù khoan bổ xuống đất. Anh Hùng bay lại chiếc dù tôi bay, lặp lại động tác kéo phanh sâu và dù lại stall. Anh bị va chạm với sườn núi và chấn thương cổ chân trái. Ngày cuối cùng của khóa huấn luyện kết thúc để mọi người đưa anh Hùng đi viện :(
Lế trao bằng chứng nhận tốt nghiệp được tổ chức đơn giản ở quán cafe Thủy Tạ trên hồ Xuân Hương.
Chụp ảnh lưu niệm với các anh trong cty SIKICO ACTION và anh Lân - photographer. Sau 1 tuần phơi nắng, mũi mình đỏ chót như quả nhót
Đây là chứng chỉ dù lượn đầu tiên của SIKICO ACTION (và có thể cũng là đầu tiên ở VN :P) Trong khóa HL, khi tôi hỏi đến chứng chỉ, các anh mới ngớ người ra và đi thiết kế để in. Không rõ sau tôi có ai được cấp nữa ko.